Nhưng khi đưa ra những dữ liệu, con người đã không làm thể hiện được vai trò đơn giản như một chiếc máy tính. …Đó có thể chỉ là một cách giải thích hợp lý. Tôi muốn anh sử dụng chiếc mũ đen để đưa ra những nhận xét,Tôi muốn anh đưa ra những lý lẽ logic.
… Nó khiến tôi nghĩ về cách để đề bạt lãnh đạo. Chúng ta nên dừng chiếc mũ xanh ở đây. Có những khi người tư duy mũ xanh da trời cần sử dụng nó một cách rất thẳng thừng.
Lúc này sự xét đoán nhường chỗ cho sự tiến triển. Hành động này có thế giúp họ quay trở lại với cộng đồng, giúp họ hoà nhập và ngăn ngừa họ qua lại con đường phạm tội cũ. Họ chỉ muốn ở yên vị trí công tác của họ.
Một số người lại có lối tư duy hời hợt, số khác lại chỉ chăm chăm vào con số thực tế. Tôi cũng không thích xem ý tưởng sáng tạo như một món quà đặc biệt. … Điều này có thể dẫn tới ý tưởng rằng chúng ta nên sắp xếp những người mua hàng theo danh sách ứng với số tiền họ mua để có thể có chính sách phù hợp với khách hàng.
Chúng ta không thể làm điều gì mà thiếu đi sự xét đoán. Ở Nhật Bản, cách thể hiện cảm xúc của mọi người ở mức rất dè dặt: "Tôi cần phải suy nghĩ về điều này. Và tiếp đến là những biện minh nối tiếp với biện minh.
Như vậy, phương thức tư duy này luôn mở ra con đường phía trước. Chúng ta dựa vào những bài học đã xảy ra trong quá khứ để xét đoán những việc xảy ra trong tương lai. Người tư duy mũ xanh kêu gọi sự sử dụng những chiếc mũ tư duy khác.
Có hai sản phẩm cạnh tranh cùng loại với chúng ta trên thị trường với mức giá thấp hơn. Đúng, tôi đang rất tức giận. Do đó, việc chúng ta cố gắng tạo ra một nền tảng cảm xúc khác biệt và do đó có cách nhìn nhận sự việc khác đi là một việc làm rất hữu ích.
Nếu chúng ta cạnh tranh với đối thủ bằng cách hạ thấp giá vé để thu hút khách hàng của họ, tạm thời chúng ta có thể có lợi thế. Cách hiểu như vậy là chưa đầy đủ. Nhưng cũng khó để làm điều này.
Chiếc bàn quay không hề có bộ nhớ. Nhu cầu đầu tiên đó là cần dựa vào tình huống. Chiếc mũ xanh tư duy là cơ hội để mọi người vượt lên những ý tưởng cũ để tìm những ý tưởng mới tốt hơn.
Đối ngược lại, chính những cảm xúc được đưa ra kèm những lập luận lôgíc nguy hiểm hơn nhiều so với những xúc cảm đơn thuần của chiếc mũ đỏ. Tuy nhiên những suy nghĩ của chúng ta lại quá thận trọng. Khi anh ta là một nhà phê bình, anh ta hãy là một người thể hiện hết khả năng phê phán của mình.